- Trang chủ
- Kết quả tìm kiếm
Mưa xiên đồng vắng gió lùa
Lời thương khấn mãi vẫn chưa cạn lòng
Khôn thiêng... ngọn lửa chợt bùng
Thương cha nhớ mẹ... rưng rưng trời chiều.
Ngoái phía nào cũng đau đáu thương yêu
Phía trước mặt mẹ cha nằm dưới cỏ
Đông đang về tình xưa còn đủ ấm
Ủ hồn người ẩn ức những niềm đau?
Có một bài thơ trong tập thơ BAY VỀ PHÍA BÃO (Nhà xuất bản Văn học - 2013) của Nguyên Hùng khiến tôi bị ám ảnh mãi. Đọc đi rồi đọc lại, đọc và ngẫm, nhắm mắt lại và tưởng tượng, mở mắt ra để nhìn vào vô định cho rõ hơn cái mà mình tưởng tượng thì bỗng thấy khóe mắt mình ươn ướt, cay cay.
Phía chân trời xa em có là tia nắng
Sưởi ấm lòng anh khi gió đã chuyển mùa…
Bay về phía bão - tập thơ mới của Nguyên Hùng được NXB Văn học xuất bản năm 2013 mang cái tên khá gợi.
Em đưa anh về thăm chốn cũ
Tìm lại tuổi xanh áo trắng phượng hồng...
Đến Nha Trang hè này không biển
Chỉ nồng nàn vị muối đồng hương...
Ta nhớ ai, mỗi bước một mong chờ?
Khôn thiêng... ngọn lửa chợt bùng
Thương cha nhớ mẹ... rưng rưng trời chiều.